TRI KỶ TRƯỚC SAU MẤY NGƯỜI

Cũng vào cuộc trao đổi trọng điểm tình buổi sơ ngộ tại lầu xanh ở Châu Thai, Kiềucó lời thật tình tán tụng Từ Hải và muốn được Từ nâng đỡ. Từ rất lấylàm hài lòng:

Nghe lời vừa ý gậtđầu,Cười rằng: Tri kỷ trước sau mấy người!Khen cho bé mắt tinh đời
Anh hùng đoán giữa trần ai mới già
Một lời đã biết đến ta
Muôn phổ biến nghìn tứ cũng là tất cả nhau
(Câu 2199 đến 2204)

Khi Từ lập nên sự nghiệp, cho
Kiều được quyền ơn đền oán trả. Kiều tạ ơn Từ, thì:

Từ rằng: "Quốcsĩ xưa nay
Chọn người tri kỷ một ngày được chăng?
Anh hùng tiếng đã gọi rằng
Giữa đường dẫu thấy bất bằng mà tha!"
(Câu 2427 đến 2430)

Riêng khi Kiều thuộc Kim Trọng tái hợp, Kiều đánh đàn lần cuối cùng mang lại Kim
Trọng nghe, gồm câu:

Nàng rằng: "Vìchút nghề chơiÐoạn trường tiếng ấy hại người bấy lâu
Một phen tri kỷ thuộc nhau
Cuốn dây từ đấy về sau cũng chừa"
(Câu 3211 đến 3214)

"Tri kỷ" là kẻ hiểu được vai trung phong tình của mình, chí nguyện của mình.

Bạn đang xem: Tri kỷ được mấy ai

Ðời Xuân Thu (722- 480 trước DL) Quản Di Ngô tức Quản Trọng vốn người cótài tởm bang tế thế. Ngày còn hàn vi, chưa gặp thời thường thuộc bạn là Bảo
Thúc Nha đi buôn chung. Lúc phân chia lời, Quản Trọng thường lấy phần hơn. Ngườingoài thấy thế bất bình, nhưng Bảo Thúc Nha nói:- Quản Trọng không phải tham nhưng mà lấy tiền ấy, chỉ vị gặp gia cảnh quẫn báchphải làm thế yêu cầu ta vẫn bằng lòng nhường.

Quản Trọng ở chỗ thị tứ thường bị lắm kẻ doạ nạt, hà hiếp mà không mộtlời phản kháng. Người đều cười chê cho là nhu nhược, hèn yếu nhưng Bảo
Thúc Nha đến bạn là người khoan dung. Quản Trọng thường đàm luận thuộc Bảo
Thúc Nha, nói nhiều không nên lầm, nhưng Bảo cho rằng:- Ðó là bé người chưa gặp vận. Chớ khi gặp thời thì trăm việc không hỏngviệc nào.

Lúc theo việc quân, mỗi khi ra trận, Quản Trọng đi sau; lúc thu quân về thì
Quản Trọng đi trước. Mọi người chế giễu chỉ ra rằng nhát. Bảo Thúc Nha nói:- Quản Di Ngô nào phải kém gan, chỉ vị người còn mẹ già đề nghị phải giữ thânđể phụng dưỡng mẹ.

Quản Trọng cha lần làm cho quan, bố lần bị bãi. Người người đều khinh. Nhưng Bảo
Thúc Nha nói:- Di Ngô không phải kẻ bất tài, ấy chỉ do chưa gặp thời, chưa gặp vua hiền.

Về sau, Quản Trọng phò công tử Củ, Bảo Thúc Nha phò công tử Tiểu Bạch. Côngtử Củ và công tử Tiểu Bạch vốn đồng đội khác mẹ lưu vong mỗi người ở nhờmỗi nước, sau tranh ngôi nhau. Công tử Củ ở nhờ nước Lỗ bị bại binh. Vua Lỗmuốn cầu hoà với công tử Tiểu Bạch, nên giết công tử Củ, lại bắt Quản
Trọng cùng Thiệu Hốt là người phò công tử Củ nộp đến Tiểu Bạch tức Tề Hoàncông đương lên ngôi làm chúa nước Tề.

Thiệu Hốt tự tử. Còn Quản Trọng thì chịu làm cho tên tù, và chịu tội với Tiểu
Bạch bởi vì trước kia đối trận, Trọng bắn nhằm vòng đai của Tiểu Bạch. Mếntài của Quản Trọng và bởi Bảo Thúc Nha tiến cử, Tiểu Bạch tức Tề hoàn Côngdùng Quản Trọng làm cho tướng quốc và suy tôn là Trọng Phụ.

Người ta chê Quản Trọng ko giữ được khí tiết như Thiệu Hốt. Nhưng Thúc
Nha bảo:- Di Nhô nhẫn nhục thờ hoàn công không phải vô sĩ cơ mà vốn người ko câuchấp những tiểu tiết thường tình. Ðó là kẻ gồm chí lớn làm lợi đến cảthiên hạ.

Quản Trọng nghe được lời phê phán của Thúc Nha, thường thở lâu năm nói:- Sinh ta ra là phụ vương mẹ, nhưng hiểu biết ta ở đời chỉ bao gồm một Bảo Thúc Nha màthôi.

Quản Trọng phò trả Công, xây dựng nước Tề trở cần cường thịnh. Lúc Quản
Trọng bệnh nặng sắp chết, Tề hoàn thành công việc đến thăm hỏi với muốn giao quyềnchính cho Bảo Thúc Nha thế Quản Trọng, nếu không may Quản Trọng chết. Nhưng
Quản Trọng lại đề nghị Thấp Bằng nạm mình. Quản Trọng so sánh giữa haingười:- Bảo Thúc Nha là người quân tử nhưng không có tài chính trị, xuất xắc phân biệtthiện ác quá. Yêu thương điều thiện thì phải, chớ ghét điều ác quá thì ko aichịu được. Bảo Thúc Nha thấy ai gồm điều ác gì thì suốt đời không quên.Ðó cũng là một điều dở. Còn Thấp Bằng là người tuyệt hỏi kẻ dưới màkhông lấy làm cho xấu hổ, lúc nào cũng lo nghĩ đến việc nước, bao gồm thể dùngđược.

Tề hoàn công bằng lòng.

Bấy giờ có tên Dịch Nha vốn một tay gian nịnh, dám làm cho thịt bé dưng mang đến TềHoàn công ăn, và luôn luôn phục vụ Quản Trọng, mong mỏi khi Quản Trọng chết thìhắn sẽ được núm cầm quyền Tể tướng. Nhưng bị Quản Trọng chê, xin Hoàncông đừng cần sử dụng đến, cần hắn tức giận đến ra mắt Bảo Thúc Nha, nói:- Ngày trước, Ngài tiến cử Trọng Phụ lên làm Tể tướng, ni Trọng Phụ đau,chúa công hỏi chuyện, Trọng phụ lại bảo ngài không tài giỏi chính trị màtiến cử Thấp Bằng. Tôi rất lấy có tác dụng không bằng lòng. Bảo Thúc Nha cười, nói:- Trọng phụ là người trung với nước nhưng mà không bởi bạn. Giả sử chúa công chota có tác dụng chức Tư Khấu để khu trừ những đứa gian nịnh thì ta làm cho được; chớcho ta cầm quyền thiết yếu trong nước thì hạng người như công ty người còn dungthân vào đâu.

Người đời đến Quản Trọng cùng Bảo Thúc Nha là đôi bạn tri kỷ, cũng như Bá
Nha và Tử Kỳ là đôi bạn tri âm.

Tri âm, tri kỷ khó kiếm. Cổ nhân gồm câu: "Ðắt nhất tri kỷkhả dĩ bất hận" (đời tất cả một người tri kỷ thì không còngì phải ân hận).

Từ Hải gật đầu và cười ko phải vị nghe Kiều đề cao mình nhưng lấy làmthống khoái, nếu nữ giới tâng bốc theo lối xóm giao. Quý ông gật đầu cùng cườiđắc ý bởi chàng sung sướng tìm kiếm thấy ở Kiều, một người tri kỷ, một ngườibiết mình tất cả chí lớn. Phái nữ đoán được người hero ấy (tức chàng) còngiữa đám trần ai (còn hàn vi, sự nghiệp chưa rạng rỡ) như chim Bàng đươngxếp cánh vào rừng thẳm, như Giao long còn ẩn mình dưới vực sâu. "Anhhùng đoán giữa trần ai mới già", Từ khen Kiều là tay đoángià. Chữ "già" cuối câu đi với chữ "đoán" rất đắc thể,và đặc biệt "mới già" có thêm một ý nghĩa sâu.

Từ Hải nhị lần mang lại Kiều là người tri kỷ của bản thân (Cười rằng:"Tri kỷ trước sau mấy người; Chọn người tri kỷ một ngày được chăng?").Cho đề nghị sau này, lúc Kiều răn dạy Từ Hải mặt hàng triều đình để bị lầm quỷ kếcủa Hồ Tôn Hiến giết chết, phải chăng dòng chết tức tưởi ấy còn tồn tại một ýnghĩa để... Tạ lòng tri kỷ của Kiều. Riêng rẽ về Kiều, sau khi Từ chết, bị HồTôn Hiến bắt đánh đàn hầu tiệc, rồi bắt gả đến tên thổ quan liêu đến sông
Tiền Ðường, Kiều nghĩ:

Rằng: "Từ cônghậu đãi ta
Chút bởi việc nước nhưng ra phụ lòng
Giết chồng cơ mà lại lấy chồng
Mặt nào mà lại lại đứng vào cõi đời
Thôi thì một thác đến rồi
Tấm lòng phó mặc trên trời dưới sông"
(câu 2629 đến 2634)

"Tấm lòng phómặc trên trời dưới sông", Kiều quyết định phó mặc trêntrời dưới sông một tấm lòng. Mà lại tấm lòng đó là tấm lòng gì? Phải chăngđây là tấm lòng thuỷ phổ biến đối với Từ Hải? Huống chi, Từ đã cho Kiều làmột tri kỷ thì Kiều tại sao không đủ can đảm chết bởi vì Từ? Ðã "phụ lòng"(mà ra phụ lòng) tất phải đem "tấm lòng" (phó mặc trên trời dướisông)... Mới thực tạ lòng tri kỷ vậy.

Tái hợp với Kim Trọng, Kiều đánh đàn theo lời của Kim Trọng, Kiều bao gồm câu:

"Một phen tri kỷcùng nhau
Cuốn dây từ đấy về sau cũng chừa"
(câu 3213 với 3214)

Kiều lại dùng tiếng "tri kỷ" đối với Kim Trọng. Nhưng tri kỷ nàychỉ Kim Trọng, đã biết nàng phải chịu cảnh đoạn trường qua bản đàn Bạcmạng. Như vậy đã biết nhau ở thực cảnh, thì từ đây Kiều không đánh đànnữa, vì cùng cả nhà là tri kỷ rồi.... Tất không phải cần tiếng đàn tri âm.Ðơn giản chỉ bao gồm thế.

Kiều cần sử dụng tiếng "tri kỷ" đối với Kim Trọng.

Kiều không sử dụng tiếng "tri kỷ" đối với Từ Hải.

Nhưng tất cả đều thực sự là tri kỷ.

Từ Hải dùng tiếng "tri kỷ" đối với Kiều.

Kim Trọng không dùng tiếng "tri kỷ" đối với Kiều.

Nhưng tất cả cũng đều thực sự là tri kỷ.

"Tri kỷ" của nhị đối tượng chủ quan cùng khách quan có tác dụng phảnánh cùng quyện chặt lấy nhau. Cùng sử dụng tiếng "tri kỷ" đều gồm ýnghĩa, đặc biệt giữa Từ Hải đối với Kiều, giữa Kiều đối với Từ Hải rấtsâu sắc với tuyệt diệu.

(theo Ðiển tích Truyện Kiều,NXB Ðồng Tháp)

Chuyên mục nàyđược cập nhật vào thứ Tư hàng tuần

Thông tin bên trên mạng Netcodo
Mọi bỏ ra tiết xin vui miệng liên hệ tại
Ban Biên Tập Mạng NetcodoÐiện thoại: (54)847247 - thư điện tử Intranet: quantri

Ngày xưa có một phú ông vô cùng thích trải nghiệm trà, mỗi khi có khách cho nhà, dù cho là người giàu sang hay nghèo kém thì ông những cho gia nhân ra mời trà.

Một ngày nọ, gồm lão ăn mày rách rưới đứng trước cửa nhà phú ông. Lão hành khất không xin tiền, cũng không xin cơm, nhưng mà chỉ đến xin chén ăn cơm nước trà. Gia nhân bèn cho lão vào trong nhà rồi đun nước pha trộn trà.

Lão ăn uống mày liếc qua rồi nói: “Trà này không ngon”. Gia nhân nhìn ông ta lấy có tác dụng lạ rồi thay đổi một chén bát trà ngon khác.

Lão ăn xin ngửi ngửi, nói: “Trà này ngon, mà lại nước vẫn chưa được, phải dùng nước suối trong”. Gia nhân nghĩ rằng hắn cũng có thể có chút đọc biết, ngay tức thì đi lấy nước suối lưu trữ từ sáng sớm ra nhằm pha trà.

Lão ăn mày nhấp demo một ngụm, nói: “Nước khôn cùng tốt, nhưng lại củi sao trà ko được, củi buộc phải dùng củi sau danh sơn. Chính vì củi vùng phía đằng trước núi đón nắng nên chất củi xốp, còn sau núi hóa học củi new cứng”.

Kẻ hầu bạn hạ vào nhà cho rằng người này nối liền trà đạo, lập tức dùng các loại củi giỏi pha lại trà, rồi mời lão gia ra tiếp đón. Sau thời điểm trà được có lên, phú ông cùng lão ăn mày đối độ ẩm một bát.

Lão hành khất nói: “Ừm, bát trà lần này, nước, củi, lửa gần như tốt, chỉ có nóng pha trà không ổn”. Phú ông nói: “Đây là chiếc ấm pha trà tốt nhất của ta”.

Lão nạp năng lượng mày từ chối rồi cẩn thận lấy từ vào áo ra một chiếc ấm quý làm bằng đất sét nung tử sa. Khi trà mới được sở hữu lên, phú ông nhấp thử vị thấy trái nhiên không tầm thường, lập tức lẹo tay thi lễ cùng với tên ăn mày: “Ta xin mua lại chiếc nóng tử sa này, từng nào cũng được”.

Nhưng lão ăn mày vốn mến yêu chiếc ấm tử sa như báu vật, tuyệt nhất định không thích bán: “Không được, chiếc ấm này là cuộc sống thường ngày của ta, ta chẳng thể bán”. Nói rồi lão ăn xin vội xoàn rót trà ra, chứa lại cái ấm.

Phú ông cấp vã chống lại, nói: “Ta thay đổi một nửa gia sản để mang chiếc nóng của ông”.

Lão ăn mày không tin, vẫn bước tiếp. Phú ông ói nóng, nói: “Ta đổi tổng thể tài sản để lấy chiếc nóng của ông”.

Lão ăn mi nghe vậy bèn cười khủng rồi nói: “Nếu chưa phải vì tiếc nuối chiếc ấm này thì tôi cũng không rơi vào hoàn cảnh bước mặt đường như ngày hôm nay”. Nói kết thúc lão hành khất quay fan bỏ đi.

Phú ông thấp thỏm nói: “Như rứa này đi, ấm là của ông, ông hãy nghỉ ngơi lại đơn vị ta, ta ăn gì thì ông nạp năng lượng đó. Nhưng tất cả một điều kiện, chính là ngày nào thì cũng phải đến ta nhìn chiếc ấm, ông thấy gắng nào?”. Vì quá hâm mộ chiếc ấm nên trong lúc thúc bách phú ông bèn nghĩ về ra phương pháp đó.

Lão ăn xin cũng vị miếng ăn qua ngày mà túng bấn quẫn, chuyện tốt như vậy sao lại không đồng ý? Vậy là lão vui vẻ nhấn lời phú ông.

*

Cứ như vậy, lão hành khất ở lại công ty phú ông, ăn với ở cùng phú ông. Hai bạn ngày ngày thương cảm chiếc nóng trà quý, share với nhau, thưởng trà ẩm rượu, vô cùng ăn ý. Cứ núm nhiều năm qua đi, hai bạn trở thành nhị lão niên tri kỷ thấu hiểu nhau.

Một hôm phú ông mới nói với người bạn ăn xin của mình: “Ông không tồn tại con con cháu nối dõi, không một ai kế vượt chiếc nóng trà, chi bằng sau khoản thời gian ông đi rồi, hãy để tôi giúp ông bảo vệ chiếc nóng này, ông thấy thế nào?”.

Lão ăn xin rưng rưng đồng ý. Ko lâu sau, lão ăn mày thật sự ra đi, phú ông cũng rất được như mong muốn muốn đã có được chiếc ấm tử sa.

Những ngày đầu phú ông chìm trong cảm giác vui hạnh phúc vì đã có được chiếc ấm tử sa. Tuy nhiên rồi cũng mang đến một ngày, khi vẫn ngắm nghía chiếc nóng quý này, phú ông đùng một phát cảm thấy trong thâm tâm thiếu vắng thiết bị gì đó, chén bát trà chuyển lên miệng cũng không thể thơm ngon như lúc trước nữa.

Trước đôi mắt ông hiện hữu hình hình ảnh những mon ngày vui vẻ cùng bạn bạn ăn mi thưởng trà. Hiểu rõ tất cả rồi, phú ông nhì mắt nhòa lệ thả rơi chiếc nóng xuống đất… 

***

Câu chuyện dứt đầy bất ngờ, cho mức có thể khiến cho người ta ko thốt bắt buộc lời. Bởi vì theo thời gian, có tương đối nhiều thứ vẫn đổi thay, tình nghĩa giữa phú ông và lão ăn xin đã thừa qua loại giá trị thuở đầu của ấm trà.

Xem thêm: Lột Xác Từ "Vàng Anh" Giản Dị, Hoàng Thùy Linh Hồi Sinh Từ Đống Tro Tàn

Thứ dù có tốt đến đâu tuy nhiên nếu không người nào cùng trải nghiệm thì cũng mất đi chân thành và ý nghĩa của nó, và thứ dù đáng giá đến đâu nhưng lại cũng thiết yếu sánh cùng với tấm lòng tri kỷ.

***

Vậy thì suy đến cùng, lắp thêm gì mới là quan trọng nhất trong cuộc sống bạn?

Làm cố nào để liên kết với các mối dục tình trong cuộc sống một biện pháp sâu sắc?

Và làm cầm nào để nhận ra được đâu là Tri kỷ trong cuộc sống mình?

***

Bạn biết không, bạn luôn luôn xứng đáng nhấn được rất nhiều điều tốt đẹp nhất, lúc bạn được cho phép điều đó xảy ra!

Và hãy cho phép chúng tôi thay đổi NGƯỜI ĐỒNG HÀNH cùng bạn! – Chuyên Gia: Nguyễn Thiện Hoàng